Michel Hidalgo là một cái tên mãi mãi gắn liền với một trong những giai đoạn huy hoàng nhất của bóng đá Pháp. Không chỉ là một cầu thủ tài năng, ông còn là một huấn luyện viên xuất sắc, người đã dẫn dắt đội tuyển quốc gia Pháp đến với những thành công vang dội, đặc biệt là chức vô địch Euro 1984 lịch sử. Sự nghiệp của ông là minh chứng cho tầm nhìn chiến thuật, khả năng phát hiện và phát triển tài năng, cùng triết lý bóng đá tấn công đẹp mắt.
Sinh năm 1933, sự nghiệp cầu thủ của Michel Hidalgo bắt đầu tại Le Havre trước khi chuyển đến hai câu lạc bộ lớn là Stade de Reims và AS Monaco. Ông là thành viên của đội Reims lọt vào trận chung kết Cúp C1 châu Âu đầu tiên năm 1956, đối đầu với Real Madrid. Với Monaco, ông giành được hai chức vô địch Ligue 1 và hai Cúp Quốc gia Pháp. Dù là một tiền vệ tài năng, nhưng chính sự nghiệp huấn luyện mới đưa tên tuổi Hidalgo lên một tầm cao mới.
Sau khi giải nghệ, Hidalgo chuyển sang công tác huấn luyện và đào tạo trẻ. Bước ngoặt lớn đến vào tháng 3 năm 1976 khi ông được bổ nhiệm làm huấn luyện viên trưởng đội tuyển quốc gia Pháp, thay thế cho Ștefan Kovács. Vào thời điểm đó, bóng đá Pháp đang trải qua giai đoạn khó khăn, không thể vượt qua vòng loại các giải đấu lớn kể từ World Cup 1966. Hidalgo nhận nhiệm vụ tái thiết và xây dựng lại niềm tin cho Les Bleus.
Trọng tâm trong triết lý của Hidalgo là xây dựng một lối chơi tấn công quyến rũ, dựa trên nền tảng kỹ thuật và sự sáng tạo của các cầu thủ. Ông chính là người khai sinh ra khái niệm “Le Carré Magique” (Quảng trường Phép thuật) ở hàng tiền vệ. Bộ tứ huyền thoại này ban đầu gồm Michel Platini, Alain Giresse, Jean Tigana và Bernard Genghini, sau đó Luis Fernández thay thế Genghini, tạo nên một trong những hàng tiền vệ xuất sắc nhất lịch sử bóng đá thế giới. Họ kết hợp hoàn hảo giữa kỹ thuật cá nhân điêu luyện, nhãn quan chiến thuật sắc bén và khả năng kiểm soát trận đấu tuyệt vời.
Dưới sự dẫn dắt của Hidalgo, đội tuyển Pháp dần lấy lại vị thế. Họ trở lại đấu trường World Cup vào năm 1978 tại Argentina sau 12 năm vắng bóng. Dù không tiến sâu, nhưng đó là dấu hiệu cho sự trở lại mạnh mẽ. Bốn năm sau, tại World Cup 1982 ở Tây Ban Nha, thế hệ vàng của Hidalgo đã thực sự chinh phục người hâm mộ bằng lối chơi tấn công tổng lực đẹp mắt. Họ lọt vào bán kết và chỉ chịu thua Tây Đức trong một trận đấu kịch tính, được nhớ đến với cái tên “Đêm ở Seville”, sau loạt sút luân lưu đầy tiếc nuối. Dù thất bại, màn trình diễn của Pháp tại giải đấu này đã để lại ấn tượng sâu sắc.
Đỉnh cao trong sự nghiệp của Michel Hidalgo và thế hệ vàng của bóng đá Pháp đến tại Giải vô địch bóng đá châu Âu (Euro) 1984, được tổ chức ngay trên sân nhà. Với sự tỏa sáng rực rỡ của đội trưởng Michel Platini (ghi 9 bàn, một kỷ lục của giải đấu), cùng sự vận hành trơn tru của “Quảng trường Phép thuật”, Les Bleus đã băng băng tiến về đích. Họ vượt qua vòng bảng với thành tích toàn thắng, đánh bại Bồ Đào Nha kịch tính ở bán kết và cuối cùng hạ gục Tây Ban Nha 2-0 trong trận chung kết tại sân Parc des Princes, Paris. Đây là danh hiệu lớn đầu tiên trong lịch sử đội tuyển Pháp, một thành công mang đậm dấu ấn chiến thuật và triết lý bóng đá của Hidalgo.
Sau vinh quang Euro 1984, Michel Hidalgo quyết định từ chức huấn luyện viên trưởng đội tuyển Pháp, khép lại 8 năm đầy thành công. Ông chuyển sang vai trò Giám đốc Kỹ thuật quốc gia trước khi có thời gian ngắn làm quản lý tại Olympique de Marseille.
Di sản mà Michel Hidalgo để lại cho bóng đá Pháp là vô cùng to lớn. Ông không chỉ mang về danh hiệu lớn đầu tiên mà còn định hình một phong cách chơi bóng đặc trưng – lãng mạn, kỹ thuật và đầy cống hiến. Ông đã xây dựng nên một thế hệ vàng, đặt nền móng cho những thành công sau này của bóng đá Pháp. Sự nghiệp của Michel Hidalgo mãi là biểu tượng cho thành công dựa trên niềm tin vào bóng đá đẹp và khả năng phát huy tối đa tiềm năng của cầu thủ. Ông được nhớ đến như một trong những huấn luyện viên vĩ đại nhất trong lịch sử Les Bleus.